TRUYỆN CỔ TÍCH KHÔNG PHẢI DÀNH RIÊNG CHO TRẺ EM ~ Truyện cổ tích TRUYỆN CỔ TÍCH KHÔNG PHẢI DÀNH RIÊNG CHO TRẺ EM

8 thg 3, 2015

TRUYỆN CỔ TÍCH KHÔNG PHẢI DÀNH RIÊNG CHO TRẺ EM

TRUYN C TÍCH KHÔNG PHI DÀNH RIÊNG CHO TR EM

Ch mt câu nói m đu: Dù bn đã là mt "người ln" cũng đng coi thường nhng câu truyn c tích vì đích đến cui cùng ca con người luôn là quay tr v vi nhng ước vng vin vông đu đi...
            Vy chúng ta bt đu thôi! Và tôi mun nói, Andersen luôn là tác gi yêu thích ca tôi, tôi ngưỡng m và thán phc ông vì mi th ông đã mang li cho cái gi là "Truyn c tích". Tôi cũng đã hc được t ông mt điu Nhng gì ta mong thì: " nó thường không ti nhưng nhng gì nó ti mà ta không mong mi to nên cuc sng".
T đa tr đến người già, h c nghe đến ba t "truyen co tich" này là li tưởng tượng ngay đến mt thế gii thn kì, mt thế gii kì o, tuyt vi, đy nhng điu bí n cn được khám phá. Và đôi khi người ta cũng chng cn khám phá nó, c đ nguyên sn đó có khi li hay hơn.
 Nhng đa tr vi nhng suy nghĩ trong veo thường thích nghe truyn c tíchđc truyn c tích đó là mt thế gii đy sáng to, cho chúng trí tưởng tượng phong phú, cho chúng nhng cái gì chúng mun. Trong thế gii truyen co tich có c s lãng mn, có nhng tình yêu vĩnh cu - nhng th vô hình ko phi ch vươn tay là chm ti nhưng mt khi đã chm ti thì s không bao gi mun đánh mt nó. Nó được so sánh vi th pha lê trong veo mà không bao gi có th v được.
            Trong thế gii truyen co tich nhân loi nói chung và truyen co tich Viet Nam nói riêng, có nhng con người như chúng ta, có người tt k xu. Nhng câu chuyen co tich dy ta phi biết sng tt vì h là k xu thì đến mt lúc nào đó s b trng pht nng n nht.
            Tôi vn còn nh nhng mu truyn c tích Vit Nam hay truyn c tích Andersen tôi được nghe k t khi nh. Nhng cau chuyen co tich luôn có cái kết hnh phúc và tôi đã ch biết đến thế gii y, mt thế gii màu hng kì o, ko quá đm đ lên màu đ, cũng ko quá nht đ xung màu trng. Đó là màu hng pht, mt th màu sc nh nhàng, du dàng mà h c nhìn vào đó là li thy sao bình yên, tĩnh lng mà ko tĩnh lng, cha đy hnh phúc ca màu đ nhng vn mang mt khong lng ca màu trng.        Tôi đã đc được mt bài viết v "S tn thương" mà truyen co tich đã gây ra và tôi phi nói tht là tôi đã tng như vy, bài viết có nói "truyen co tich ch cho nhng người xinh đp được hnh phúc mà thôi",  nhưng có my ai nhn ra mt điu tht đơn gin "truyn c tích cũng đâu có tht". Thế gii là s mâu thun ca nhng mâu thun, nếu cái "happy ending" ca công chúa xinh đp và chàng hoàng t lch lãm kia mãi là ước mơ vin vông không có tht thì hn chúng ta phi nhn ra ngay rng chuyn "nhng công chúa xinh đp và nhng chàng hoàng t lch lãm" y cũng không có tht và cũng tht vin vông.
 Vi tôi thì truyen co tich thc ch là nhng mơ ước bình d và trong sáng nht:
Tôi đã tng mơ ước có th sng trong thế gii truyen co tich, có th nghe được tiếng nói ca các con vt, cây ci, ca gió, chìm trong nước và cm nhn được tiếng nước thì thm bên tai. Và khi m mt ra, tôi thy đi dương xanh thm xung quanh vi biết bao loài cá mà tôi chưa h biết đến, nhng loài cây mc dưới nước và nhng rng san hô tuyt vi đy màu sc lung linh trước mt tôi. Gió mang tôi đi khp mi nơi, đt tôi xung mt tho nguyên xanh mướt màu lá, hoa c khp mi nơi, quanh tôi, gió vn nh nhàng đưa ti mùi hương ca núi đi, ca sông sui...Ri bt cht tôi nhm mt vào, đến khi m ra bi nhng tiếng kêu nh bé, mt khu rng kì o vi bao loài vt sinh sng, mùa xuân ca cây, nng lun qua k lá, không chói lóa ch đ soi đường tôi đi. Nhng chú hươu con, nai con va chào đi, đang tp đi, bp b kêu. Chim kêu ríu rít mang đến cho tôi nhng cành hoa đu xuân. Xa xa là tiếng nước chy, mt con sui đang ta sáng lp lánh trong ánh nng, trong veo và mang trong mình nhng chú cá nh... Nng vt tt và mt tri biến thành trái cu la khut dn sau núi.
Màn đêm buông xung, tôi nm dài trên mt qu đi nh, hít th không khí chưa thm lnh bi sương đêm. Mùi hoa c thơm thoang thong khiến con người lâng lâng, m mt và đếm các vì sao đang lp lánh trên bu tri đêm. Ko hiu sao nhìn nhng vì sao lp lánh tôi li nh đến nhng tán lá cây được nng chiếu xuyên sut khi tôi ngước nhìn bu tri trong khu rng va đi qua. Trăng không tròn, ch là mt lưỡi lim bu bĩnh lp ló sau làn mây mng. Nhng vì sao ngày mt sáng và nhiu hơn, không th đếm hết, thay vì thế, tôi sp xếp chúng thành nhng con vt d thương. Tôi c xếp mãi, xếp mãi ri ng quên lúc nào không biết. Đêm đó tôi bay khi mt đt, ng cnh chiếc đèn vng trăng khuyết bu bĩnh ca tôi, các vìo xếp thành chiếc giường nhung êm ái và mây tr thành chiếc chăn mm mi m áp và gió hát ru tôi ng...
Đ bình minh thc gic, mt tri mm cười nh nhàng, đưa nng ban mai kh lay tôi dy đ tiếp tc chuyến phiêu lưu đi tìm câu truyen co tich cho riêng tôi.
Tôi đã tng có mt câu chuyen co tich cho riêng mình như thế đy.
 Ai cũng có gic mơ riêng ca mình và tôi mơ được sng yên bình, t do như vy nhưng người ta ch thường mơ nhng gì mình khó mà đt được. "truyen co tich" theo nghĩa nào đi chăng na cũng là nhng câu truyn c tích v nhng gic mơ ca con người, gic mơ được sng hnh phúc du cho cuc sng có thế nào, ch cn bn thân cm thy đ, cm thy hnh phúc là được ri. Khi còn nh, tôi rt thích xem truyen co tich vì câu chuyen co tich nào cũng kết thúc tht có hu, tt c đu như mong mun ca tôi và cho đến tn bây gi, tôi vn còn sng trong thế gii truyn c tích ca chính mình. Tôi nh, ngày y tôi ghét nhng truyen co tich ca Andersen làm sao! Không có câu truyen co tich  nào ca ông là kết thúc tht hu hĩnh, tht tròn tra. Ti sao "Đàn thiên nga" cùng cô công chúa nh đã bt hnh dường y mà cui cùng khi gp li nhau, Andersen li đ li mt bên cánh ca hoàng t út, tôi thc mc, ti sao ông không th cho công chúa "c thì c nt đi" còn mi cánh tay thôi mà. Khi y, tp làm văn trên lp có đ là "Hãy viết tiếp mt câu truyn c tích mà em thích" và tôi đã viết tiếp "truyn c tích Đàn thiên nga", tôi đã đ đôi cánh ca hoàng t út tr li nguyên dng. Tôi nghĩ tôi là người đã cu hoàng t..
 Càng ln lên, càng đi mt vi nhiu cái gi là "thc tế", tôi mi biết "TRUYEN CO TICH" không có tht, mà nếu may mn "Truyn c tích" có xy ra vi ai đó và tôi cu nguyn người đó là tôi thì li chng bao gi được. Chc chn vy! Và tôi đôi khi suy nghĩ rt nhiu, tôi mơ mng rt nhiu nhưng nhng ước mơ đó tôi nghĩ s chng bao gi thành hin thc được. Và ri tôi nh ti Andersen. Tôi bt đu tìm đc tt c nhng "Truyn c tích" ca ông và tôi thy đó mi đúng là "Truyn c tích". Trong thế gii thc, không có chuyn gì là xy ra theo ý mun ca bn c, Andersen đã cho thy điu y trong tt c các tác phm ca ông. Thc tế bao gi cũng đi ngược li, nhưng trong giây phút tuyt vng nht li luôn có mt vng sáng le lói, nó có th m hơn cũng có th sáng hơn, tùy vào s c gng và ước mun mãnh lit ca nhân vt. Và tôi nhn ra đó là tia sáng ca hy vng. Hy vng đt được mt cái gì đó mà ta có th không đt được nhưng ta vn c hy vng, còn hy vng là còn tt c..."Cây thông" y, khi đc được nhng mong mun ca nó, tôi đã phát khóc lên. Tôi không cm nhn được mi th tinh tế như Andersen nhưng tôi cũng có mt trái tim. Có bao gi bn vt đi nhng cái đã dùng xong hoc dùng chúng vào vic gì khác, bn có nghĩ rng chúng cũng có nhng mong mun, nhng ước vng cui cùng ging như con người trước khi lìa khi cõi trn? Tt nhiên, ước mơ được tiếp tc tn ti và hưởng nhng nim vui luôn tn ti nhưng đôi s tht thì điu đó không bao gi din ra, nhưng ít nht "Cây thông" và c "Cây si" ca Andersen đã được tn hưởng nhng ngày tht s hnh phúc, đ trước khi ra đi, trước khi tan biến, chúng nh li, có li nhng k nim tht s tuyt vi...
"TRUYEN CO TICH" chng bao gi xy ra! Andersen đã nói vi chúng ta điu này trong chính nhng "CAU CHUYEN CO TICH" ca ông. Nghe mâu thun không? Tôi thy tht mâu thun quá! Nhưng chính mâu thun này đã giúp tôi biết thêm nhng gì. Có nhng người biết rng "Truyn c tích" chng bao gi có tht nhưng li c luôn đm mình trong đó, vy liu h có mun đm mình trong nhng câu chuyen co tich đy bun đau ca Andersen, h s hiu "Truyn c tích" cũng là mt phn ca hin thc đau kh, có th nó làm cuc sng vui v vi nhng ước mơ nhưng đó là nhng ước mơ không bao gi thc hin được. Vi Andersen, bn được biết ti ánh sáng le lói ca hy vng trong nhng khi khn cp nht và bn c gng, c gng ri bn s được đn đáp bng giây phút hnh phúc cui cùng. "Cô bé bán diêm" hnh phúc không? Bây gi có l cô hnh phúc ri, có l...Chng my đa tr thích câu chuyen co tich này nhưng cũng chng có đa tr nào không biết hoc không nh nếu tng mt ln đc nó. Nó in sâu đm trong trí óc tôi và tôi ghét Andersen vì không đ cô bé sng. Nhưng ri mt ngày tôi hiu, nếu cô bé sng được ti nay thì ti mai có l s còn lnh hơn. Tôi hiu "Truyn c tích" thc s đã đến vi cô bé khi cô thy bà ca mình. Andersen không bao gi đ mt kết thúc hnh phúc thn kì nhưng nó luôn đưa nhng s đau kh đến cái gi là "gii thoát"...cũng ging như "Nàng tiên cá", cô y đã th hin mình đúng là mt "nàng tiên" và bây giy hnh phúc trong t do khi được giúp người khác hnh phúc, xóa tan đi nhng ni đau và thc s được "gii thoát"...
            Tôi tht s nghĩ li, nếu không có Andersen thì liu tôi có th cha lành cánh tay cho hoàng t út trong "Đàn thiên nga" bng chính ngòi bút ca tôi được không? Chc là không. Nếu Andersen làm được thì ông đã làm ri, mà vi ông vic đó chng khó gì nhưng ông đã không làm thế. Vì sao ư? Có l, theo tôi, vì ông mun đ chúng ta biết "Truyn c tích" là nhng câu TRUYEN CO TICH được to ra t chính chúng ta..."Nhng cô gái xu xí", bn thân h thy mình xu xí đơn gin vì h mãi chìm trong câu truyn ca người khác và t nhn mình xu xí mà thôi. Vy thì liu chúng ta có tht s c gng đ to ra "Truyn c tích" cho chính mình hay ch mãi đm chìm vào nhng câu truyn ca người khác? Nếu là bn, thì bn chn cách nào?
            Bn biết đy, chúng ta có th thay đi s phn bng vic thay đi dn trong nhng bước đi nh trên chng đường dài ca cuc đi. Phi ri! Truyn c tích là không có tht nhưng nó vn tn ti. Hãy mm cười vi c thế gii và khi m mt ra bn s thy thế gii đáp tr bn chính n cười đó.
Ch đ dành cho m và bé.
·        Bai hat tieng anh thieu nhi
·        Bang chu cai tieng viet
·        Bai hoc cuoc song

0 nhận xét:

Đăng nhận xét