Ngày
xưa, có hai chị em Tấm và Cám cùng cha khác mẹ. Tấm mồ côi cả cha lẫn mẹ, ở với
dì ghẻ là mẹ của Cám. Ban ngày Tấm phải
chăn trâu gánh nước, thái khoai, vớt bèo, ban đêm lại xay lúa, giã gạo. Còn Cám
được mẹ nuông chiều, không phải làm việc nặng, suốt ngày rong chơi.
Một
hôm dì ghẻ đưa cho mỗi người một cái giỏ và nói:
Tấm
vốn chăm chỉ và quen mò cua bắt ốc nên bắt được nhiều tôm cá. Cám thì đủng đỉnh
lội hết ruộng nọ đến ruộng kia, mãi đến chiều vẫn không được gì, thấy giỏ của Tấm
đã đầy, Cám nghĩ ra một kế liền bảo chị:
-
Chị Tấm ơi chị Tấm, đầu chị lấm, chị hụp cho xâu kẻo về dì mắng.
Tấm
thật thà lội xuống ao sâu tắm gội. Cám thừa dịp chút hết tôm tép vào giỏ của
mình rồi lén bỏ về trước.
Tấm gội đầu xong, lên bờ thì thấy giỏ không, sợ dì mắng Tấm bưng mặt khóc huhu.
Tấm gội đầu xong, lên bờ thì thấy giỏ không, sợ dì mắng Tấm bưng mặt khóc huhu.
Bỗng
Bụt hiện lên hỏi:
-
Làm sao con khóc.
Tấm
kể cho Bụt nghe sự tình. Bụt chỉ cho Tấm thấy trong giỏ vẫn còn sót lại một con
cá bống và dặn:
-
Con mang cá bống về thả nuôi trong giếng, mỗi bữa con mang cho bống một ít cơm
và nhớ gọi “bống bống, bang bang, lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm
cháo hoa nhà người” Nói xong Bụt biến mất.
Tấm
về nhà làm theo lời dặn của bụt, mỗi bữa để dành ít cơm, giấu đem ra cho bống.
Cứ nghe theo lời gọi quen thuộc của Tấm, bống lại ngoi lên mặt nước ăn cơm.
Thấy
Tấm thường mang cơm ra giếng, mẹ Cám sinh nghi sai Cám nấp rình ở bụi cây gần
giếng, Cám nghe Tấm gọi bống bèn nhẩm thuộc câu gọi rồi về kể cho mẹ nghe.Tối
hôm ấy người dì gọi Tấm ra và dặn:
-
Con ơi, mai con đi chăn trâu, nhớ chăn đồng xa, chớ chăn đồng gần, làng bắt mất
trâu.
Tấm
vâng lời dì, hôm sau đưa trâu đi ăn thật xa.Ở nhà mẹ con Cám mang bát cơm ra giếng,
cũng gọi y như Tấm gọi. Bống vừa ngoi lên mặt nước, mẹ con Cám bắt lấy bống
mang về ăn thịt.Chiều về, Tấm lại mang cơm ra giếng. Tấm gọi mãi nhưng không thấy
bống đâu. Biết có chuyện chẳng lành Tấm òa lên khóc.
Bụt
hiện lên hỏi:
-
Làm sao con khóc?
Tấm
kể sự tình cho bụt nghe. Bụt bảo:
-
Người ta ăn thịt bống của con rồi. Con hãy nhặt xương nó, kiếm 4 cái lọ bỏ vào,
đem chôn xuống 4 chân giường con nằm.
Tấm
ra vườn tìm xương bống nhưng tìm mãi vẫn không thấy mảnh xương nào, một con gà
thấy thế kêu lên “cục ta cục tác, cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương
cho”Tấm bốc nắm thóc ném cho gà, gà ăn xong chạy vào bếp bới một lúc thì thấy
xương ngay. Tấm nhặt lấy cho vào 4 cái lọ đem chôn dưới chân giường như lời bụt
dặn...
HẾT
PHẦN 1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét